CHỈ ĐỊNH ĐIỀU TRỊ:
MOXIFLOXACIN 400 được chỉ định để điều trị các bệnh nhiễm khuẩn ở bệnh nhân từ 18 tuổi trở lên do các vi khuẩn nhạy cảm với moxifloxacin. MOXIFLOXACIN 400 chỉ nên được sử dụng trong các trường hợp được xem là không thích hợp dùng các chất kháng khuẩn thường dùng để điều trị ban đầu cho những nhiễm trùng này hoặc khi điều trị không hiệu quả:
- Viêm phổi mắc phải trong cộng đồng (với mức độ từ nhẹ đến trung bình) do các vi khuẩn Streptococcus pneumoniae, Haemophilus influenzae, Mycoplasma pneumoniae, Chlamydia pneumoniae hoặc Moraxella catarrhalis gây ra.
- Điều trị các bệnh viêm vùng chậu mức độ nhẹ đến trung bình (ví dụ: nhiễm trùng đường sinh dục trên của nữ, bao gồm viêm vòi trứng và viêm nội mạc tử cung) mà không có áp xe vòi trứng hoặc hố chậu. Thuốc không khuyến cáo sử dụng đơn trị liệu bệnh lý viêm vùng chậu mà nên phối hợp thuốc với một kháng sinh diệt khuẩn thích hợp khác (như cephalosporin) do tăng sự kháng thuốc với moxifloxacin của Neisseria gonorrhoeae trừ khi có thể loại trừ Neisseria gonorrhoeae kháng moxifloxacin.
- Nhiễm khuẩn da và tổ chức dưới da do Staphylococcus aureus và Streptococcus pyogenes. Thuốc có hiệu quả trong điều trị các bệnh nhiễm khuẩn da như: Áp xe dưới da không biến chứng, đinh nhọt, chốc lở và viêm mô tế bào.
- Thuốc cũng được dùng tiếp theo để hoàn tất đợt điều trị ở các bệnh nhân đã có cải thiện trong quá trình điều trị ban đầu với moxifloxacin tiêm tĩnh mạch trong các chỉ định sau:
- Viêm phổi mắc phải từ cộng đồng.
- Nhiễm trùng da và cấu trúc da có biến chứng. (Không nên dùng thuốc này để bắt đầu điều trị cho các loại nhiễm trùng da và cấu trúc da hoặc viêm phổi mắc phải từ cộng đồng nặng).
- Nhiêm khuân đường tiêt niệu không phức tạp: Do kháng sinh fluoroquinolon, trong đó có MOXIFLOXACIN 400 liên quan đến phản ứng có hại nghiêm trọng (xem mục Cảnh báo và thận trọng) và nhiễm khuấn đường tiết niệu không phức tạp ở một số bệnh nhân có thể tự khỏi, chỉ nên sử dụng MOXIFLOXACIN 400 cho những bệnh nhân không có lựa chọn điều trị khác thay thế
- Đợt cấp của viêm phế quản mãn tính gây ra bởi Streptococcus pneumoniae, Haemophilus influenzae, H. parainfluenzae, Klebsiella pneumoniae, Staphylococcus aureus, Moraxella catarrhalis. Do kháng sinh fluoroquinolon, trong đó có MOXIFLOXACIN 400 liên quan đến phản ứng có hại nghiêm trọng (xem mục cảnh báo và thận trọng) và đợt nhiễm khuẩn cấp của viêm phế quản mạn tính ở một số bệnh nhân có thể tự khỏi, chỉ nên sử dụng MOXIFLOXACIN 400 cho những bệnh nhân không có lựa chọn thay thế.
- Viêm xoang cấp tính do vi khuẩn do các vi khuẩn nhạy cảm: Streptococcus pneumoniae, Haemophilus influenzae, Moraxella catarrhalis. Do kháng sinh fluoroquinolon, trong đó có MOXIFLOXACIN 400 liên quan đến phản ứng có hại nghiêm trọng (xem mục cảnh báo và thận trọng) và viêm xoang cấp tính do vi khuẩn ở một số bệnh nhân có thể tự khỏi, chỉ nên sử dụng MOXIFLOXACIN 400 cho những bệnh nhân không có lựa chọn thay thế khác.
CHỐNG CHỈ ĐỊNH:
- Quá mẫn cảm với moxifloxacin, các kháng sinh nhóm quinolon hoặc với bất kỳ thành phần nào của thuốc.
- Trẻ em dưới 18 tuổi.
- Phụ nữ có thai hoặc cho con bú.
- Bệnh nhân có tiền sử rối loạn gân cơ hoặc rối loạn liên quan đến dùng thuốc quinolon.
- Kéo dài khoảng QT bẩm sinh hay mắc phải.
- Rối loạn điện giải, đặc biệt hạ kali máu không được điều chỉnh.
- Nhịp tim chậm có liên quan đến lâm sàng.
- Suy tim có liên quan đến lâm sàng có giảm phân suất tống máu thất trái.
- Tiền sử rối loạn nhịp tim có triệu chứng.
- Dùng kết hợp với các thuốc khác làm kéo dài khoảng QT.
- Bệnh nhân suy gan (Child Pugh C) và bệnh nhân tăng transaminase gấp 5 lần trên giới hạn bình thường.
CÁCH DÙNG:
- Thuốc dùng qua đường uống. Nuốt trọn viên thuốc với một lượng nước đầy đủ, không phụ thuộc bữa ăn. Không nên dùng vượt quá liều hay thời gian dùng thuốc nói trên.